McDonald đã đến Việt Nam rồi !
Tháng 2 năm 2014, cửa hàng McDonald đầu tiên ở Việt Nam mở cửa tại thành phố Hồ Chí Minh. Chắc có lẽ mọi người sẽ nghĩ chuyện này diễn ra thật trễ, nhưng bản thân McDonald trước nay khá nổi tiếng trong giới Việt Kiều, vì thế mà sự kiện khai trương lần này đã trở thành chủ đề nóng hổi trên truyền hình Việt Nam.
Điều đáng chú ý là, ở đây còn hiếm các cửa hàng kinh doanh 24 giờ, vì vậy dù là kinh doanh trong thành phố Hồ Chí Minh chăng nữa, đây vẫn là hình thức kinh doanh thách thức thay đổi nhịp sống yên bình về đêm vốn có.
Mang ảnh hưởng Pháp trong quá khứ, Việt Nam có thói quen ăn các loại bánh từ bột mì. Do đó kiểu đồ ăn kẹp thịt giăm bông như bánh mì, hamburger chắc sẽ được ưa thích. Không biết lần khai trương này sẽ đem đến điều gì nhỉ ? Bởi nó sẽ mang đến cho thành phố Hồ Chí Minh một phong cách cách mới đầy năng động.
Chính vì lẽ đó, tôi cũng đã đến xem!
Và ….
Nếu mặc như Ronald bạn sẽ biến thành chú hề điên rồ
Trong diện mạo của Ronald McDonald!
Roneld “Vậy thì, tôi sẽ gọi tên mình là Roneld McDonald ! Nghe kinh quá nhỉ”
Quần áo, tóc giả, cách trang điểm, từ đầu đến chân đều đã được tái hiện đầy đủ. Nói thật bản thân tôi cũng không nghĩ rằng mình sẽ trở nên kinh dị thế này. Nhưng nói đến McDonald thì phải nhắc đến Ronald McDonald nhỉ. Do vậy tôi sẽ đến ăn mừng trong bộ dạng này.
Từ địa điểm hoá trang đến cửa hàng McDonald có chút xa nên tôi di chuyển bằng xe máy nhưng,
Xuất hiện bất thình lình
với kiểu tóc xù xoăn tít thế này.
À tiện thể tôi giới thiệu bức ảnh chụp phía sau tôi là một gia đình. Trái ngược với ông bố đang cười như được mùa là mấy đứa nhỏ trông không được thoải mái cho lắm. Có là giả chăng nữa thì tôi cũng là anh hề mà, phản ứng kiểu này có ổn khổng đây ?
Thôi xuất phát nào !!
Roneld “Đến rồi… Đông người quá nhỉ!!”
Ngày khai trương McDonald khung cảnh chẳng khác lễ hội … cứ thế này không lẽ !?
Xung quanh McDonald khung cảnh chẳng khác gì ngày lễ nhộn nhịp. Cộng thêm văn hoá xe máy ở các cửa hàng Việt Nam nhìn cứ như kiểu phục vụ thức ăn ngay trên xe (drive-through), nhưng đến ngay cả lối vào tiệm cũng là những hàng dài người.
Những sản phẩm như áo thun, cốc sứ, … cũng được bày bán.
Trước hết là kiểu pose chữ M của McDonald.
Ngay cả nhân viên chụp ảnh chuyên nghiệp của McDonald chỉ xuất hiện trong ngày khai trương cũng đã có mặt.
Bạn đồng hành “Nelson ơi!”
Roneld “Hở?”
Bạn đồng hành “Ở kia kìa…Hàng thiệt! Hàng thiệt kìa mày!!”
Roneld “Hả?”
Roneld “Ôi…”
Roneld “Đúng thật”
Cứ như thế đi vào, chắc chẳng ai biết đâu là hàng thiệt hàng giả mất!
Ngay lúc này thì !!
Tôi làm họ rất tức giận (đoán là thế)
??? “Đợi chút!!!!!!”
Roneld “Hở??”
Nhân viên “Làm gì vậy, làm gì vậy hả, bạn làm gì vậy hả?!”
Roneld “Bằng thái độ đe doạ, một phụ nữ trông giống người quản lý … đang tức giận ?”
Người quản lý “Anh bạn được đấy! Tuyệt vời!!”
Roneld “Ôi trời, có lẽ nào mình được hoan nghênh …?”
Người quản lý “Nhưng mà, trong cửa tiệm đã có người thiệt phụ trách rồi (ngưng lại đi)”
Roneld “Vâng”
Người quản lý “Có tới hai Ronald thì sẽ làm các vị khách hoang mang mất đúng không ? (Cho nên dừng lại đi)”
Roneld “Vậy thì, chỉ để lại lớp trang điểm thôi …”
Người quản lý “Bây giờ, tôi mang nước đến ngay nên anh tẩy trang đi nhé! (Tôi đã bảo anh ngừng ngay rồi mà nhỉ)”
Roneld “Vâng”
Và vì thế mà
Giấc mơ hai chú Ronald cùng sánh bước đâu chẳng thấy,
ngay cả đặt chân vào tiệm cũng không được luôn…. Kế hoạch phải bỏ dở
Mồ hôi nhễ nhại trên lớp trang điểm chẳng khác nào những giọt nước mắt đau khổ của tôi.
Hay đúng hơn là lớp trang điểm bị khô trông như da nứt ra. Mà thôi, vẫn còn lại chút thời gian để đóng vai “IT”
Cho đến khi người quản lý mang nước đến, tôi chụp hình với những vị khách ngỏ ý muốn chụp chung.
Roneld “Chẳng nhẽ đây là nhiệm vụ cuối cùng của ta sao”
Người quản lý “Ồ, đã thoả mãn chưa (Đã nói là ngưng lại rồi mà bộ không nghe thấy hả tên điên này)”
Roneld “Vâng”
Roneld,
với mệnh lệnh phải từ bỏ vũ trang
hoàn toàn phục tùng ạ.
Mọi người ơi, để mấy công ty lớn nổi giận là không tốt đâu nhá! Vì không thể êm xuôi rút lui được đâu.
Người quản lý “Thay đồ nhanh lên”
Roneld “Đừng vội thế chớ cô gái… Đêm hãy còn dài …”
Người quản lý “Cởi ngay!”
Roneld “Vâng”
Người quản lý “Tẩy trang đi!”
Roneld “Vâng”
Vào lúc này thì lớp trang điểm (bằng bút vẽ) cũng đã khô cong nên bị nứt ra, để tách nó ra dễ dàng tôi thử co giãn cơ mặt .
Roneld “Moaaaaa”
Roneld “Aaaaaaaaaaa”
Quỷ ~!
Roneld “Đành phải lấy nước rửa thôi”
Bạn đồng hành “Ừ”
Chia tay với bộ dạng như quỷ của mình.
Nelson “Phù…”
Nelson “Tôi trở lại rồi đây”
Chắc là phải đợi rất lâu nên chúng tôi đã đi quán khác
Sau khi trở lại bình thường, tôi thử tiến vào tiệm. Số thứ tự của tôi trên 3000. Từ lúc 8 giờ sáng mở cửa đến thời điểm 13 giờ lúc này đã có hơn 3000 lượt khách rồi ư? Trong 5 tiếng tổng cộng 3149 người khách….tức 1 tiếng là 630 người, tính ra 1 phút có hơn 10 người đến tiệm cơ đấy. Wow~~
Vì hàng rào xếp hàng uốn lượn lên xuống, không thể đi thẳng vào được.
Nếu len lỏi tới đây thì …Dù đã dần qua giờ ăn trưa, nhưng hàng người vẫn dài khủng khiếp.
Nelson “Kiểu này không được rồi, thôi về thôi”
Bạn đồng hành “Ừ, quyết định vậy đi”
Vào lúc đó cả 7 người chúng tôi nhất trí bỏ cuộc và rời khỏi tiệm.
Trên đường về thì Ronald (hàng thiệt) đã xuất hiện
Ronald “Ơ, có lẽ nào, anh là người Nhật ạ?”
Wow, anh ta nói tiếng Nhật!?
Bạn đồng hành “Anh đến từ đâu vậy?”
Ronald “McDonald ạ”
Không phải ý đó, là hỏi quê quán cơ.
Cuối cùng
Bữa trưa của chúng tôi,
Những người không thu được kết quả mong đợi,
Đến một quán ăn nổi tiếng với người Âu Mĩ.
và ăn ngấu nghiến món hamburger BLACK CAT.